Cảm đề lưu bút về thăm Làng Sơn Tùng Của Thúc Phụ Vân Hùng Xuân Mậu Dần 1998

Thứ ba - 22/11/2022 21:28
Sau khi đọc những dòng lưu bút về làng của Thúc phụ Vân Hùng, Tùng Sơn Văn Hữu Tuất - Một người cháu và cũng là một người con của Làng Sơn Tùng đã viết bài thơ này:

Cảm đề lưu bút về thăm Làng Sơn Tùng

Của Thúc Phụ Vân Hùng

Xuân Mậu Dần 1998

 

Canh khuya thao thức dưới chao đèn

Nhớ về đất Mẹ lại buồn thêm

Đọc dòng lưu bút từ quê tới

Nghe trọn niềm thương vạn nẻo về

Cháu viết vào đây một cảm đề

Gởi về Thúc phụ Vạn Sơn Khê

Trùng dương xa cách muôn vàn sóng

Thương nhớ quê nhà dạ ngóng trông

  •  

Ngày xưa quyết chí cứu non sông

Nhớ độ xa quê với ruộng đồng

Chân không nhẹ bước hồn tuông lệ

Miệng mỉm môi cười lệ rưng rưng

Thanh gươm yên ngựa thời xa ấy

Gác kiếm giang hà đã mấy năm

Tang bồng hồ thỉ nam nhi thỏa

Xong nợ cho đời nợ núi sông

  •  

Lâng lâng tưởng nhớ dòng tư lự

Vương vấn hồn quê luống chạnh lòng

Hành trang quay lại đường xưa cũ

Mây gió chiều nay cũng đợi trông

Lặng nhìn bến nước với dòng sông

Bâng khâng hoài nhớ về tích cũ

Nguyễn Triệu, Lưu Thần có phải không?

  •  

Mấy nhịp cầu nay bắt qua sông

Thuyền xưa bến cũ còn đâu tá

Mà vẳng còn nghe tiếng gọi đò

“Cây đa bến cũ còn lưa

Con đò đã thác năm xưa mất rồi

Cho tấc dạ ngậm ngùi thương tưởng

Nhớ ai xưa đưa tiễn chốn này

Âm thầm nước chảy mây bay

Quyện theo chân bước ngất ngây bồi hồi

Bỗng khựng lại nhớ người tơi tả

Chiếc đò ngang quậy ánh trăng khuya

Đã lâu xa cách chia lìa

Nay hồi quê cũ người về thiên thu

Lá vàng rụng chiều thu năm ấy

Dạ chờ lòng dễ mấy ai quên!

 

Chân bước nhẹ theo đường đê cũ

Cỏ cây kia luân vũ chào mừng

Gió lùa gờn gợn mặt sông

Tiếng chim bìm bịp người thân lại về

Sân Chùa đó bao ngày thơ ấu

Tiếng chuông ngân quyện khói hương trầm

Mong đời bớt chút tham sân

Cho vơi nổi khổ cho dừng thương đau

Bóng xưa dấu cũ còn đâu đó

Màu thanh thanh nhớ cánh phong lan

Lại thương thương cành bàng xanh lá

Cây đa xưa rợp bóng trưa hè

Nhạc sầu muôn thuở tiếng ve

Nghe câu ly biệt mà xa tấc lòng

Bước lại xem mấy dòng bia đá

Lời ai xưa dấu tích còn đây

Thi gian tế nguyệt bao ngày

Tang thương mấy độ những ngày binh đao

Còn lưu lại dưới trào Phúc Khoát

Võ Vương xưa tiếng cảnh ngự đề:

“ Thủy tú sơn minh hải quốc vô song nguyên phước địa

Trùng hưng cổ tự nam thiên đệ nhất thị Sơn Tùng

Pháp vũ tôn phân song thọ chi đầu liên bối diệp

Hương vân liễu nhiễu đàm hoa ảnh lý hiện kim dung

Vạn tượng quang trung nhất điểm linh quang triêm hóa nhật

Bách hoa nhị nội sở chi hàm nhị báo xuân minh

Mai ngọc diện xuân phong độc ái thanh hương cung Phật tọa

Đào hoa khai lệ nhật dĩ lai thể sắc ảnh Thiền cung”

Nước non này muôn thuở còn xinh

Trời Nam đệ nhất đất mình đó

Lời còn lưu ghi dấu rõ ràng

Trùng hưng cổ tự thiếp vàng sơn son

Câu đối xưa lòng ai trìu mến

Mưa rộn ràng lá bối lung lay

Hương thơm gió thổi bay qua

Mây lành phưởng phất tỏa ra ánh vàng

Giữa muôn trượng quang minh hóa nhật

Và trăm hoa đua nở hóa trời xuân

Mai đào khoe sắc tưng bừng

Tết về cung Phật trầm hương ngọt ngào

Phô sắc đẹp hoa đào quyến rũ

Cành mai vàng yểu điệu đong đưa

Dừng chân đứng trước sân Chùa

Đầy vơi kỷ niệm xa xưa hiện về

 

 

Đây ngôi Đình âm thầm sừng sững

Bao tháng ngày mong đợi con dân

“Qua Đình nghiên nón trông Đình

Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu”

Rồi nhớ lại một chiều năm ấy

Trống Đình làng giục giã cứu non sông

Cờ bay ai quyết một lòng

Ai hồi tưởng lại Diên Hồng chuyện xưa

Tiễn người đi dân làng lưu luyến

Những nụ cười tin tưởng tương lai

Ngậm ngùi nuốt lệ đưa ai

Bà con tin tưởng ngày mai huy hoàng

Đâu những lúc lúa vàng vang chín

Dân về đây bái lễ nhị kỳ

Xuân thu tưởng niệm hai thì

Lòng người hoan hỷ ngọn kỳ Hùng Vương

Nhớ ai xưa tơi mưa nón gió

Xây dựng làng chẳng quản gian nan

Sử hồn Quốc túy Đình làng

Quê hương ấp ủ muôn ngàn mến yêu

Lòng trĩu lại nghe nhiều rung động

Người xưa đâu cảnh cũ còn đây

Năm năm, tháng tháng, ngày ngày

Trẻ về đầu bạc già xưa đâu còn

Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn

Mà lòng vẫn nhớ vẫn còn như in

  •  

 

Đền tưởng niệm Cô Đàn thấp thoáng

Nước bao quanh với đảo cát vàng

Ai từng nhỏ lệ hai hàng

Canh khuya bái niệm dân làng nghe văn

Nhớ ơn đức công dày thuở trước

Đưa quê hương từng bước đi lên

Giờ đây vắng bóng người hiền

Không nơi thờ phụng không niềm tử tôn

Cho hay cồn nên vực, vực nên cồn

Xót là xót hồn lìa cõi thế

Trăm năm không con cháu nối truyền

Thương là thương mồ hoang cỏ rậm

Qua tháng ngày mưa nắm mù sương

Dân làng gắn bó keo sơn

Cùng nhau lập một Cô Hồn niệm hương

Niệm rằng: chiến sĩ xa trường

Cỏ xanh làm nấm tha hương mịt mùng

Thương ai hổ dảo bìa rừng

Xà thương suối lạnh rưng rưng lệ lòng

Hồn ai phất phưởng bên sông

Ba tầm thủy nịch cho lòng ai đau

Công ai xây cố dựng cầu

Đắp đê ngăn nước để sau dân nhờ

Thương ôi! Không chốn phượng thờ

Không con không cháu làm ngơ sao đành

Nao nao dòng nước uốn quanh

Bia xanh một tấm để dành từ lâu.

  •  

Chiều gió lộng về thăm mộ địa

Lặng nhìn mồ với khói hương bay

Mẹ hiền ơi! Con đã về đây

Nhớ từ mẫu bao ngày thơ ấu

Quê nghèo xưa nỗi niềm rau cháo

Nuôi con thơ chi quản nhọc nhằn

Đêm năm canh lòng mẹ trở trăn

Mong con trẻ mau ngày khôn lớn

Ôi! Còn đâu những ngày tắt nắng

Cùng em thơ đứng đợi mẹ về

Suốt bốn mùa trên cánh đồng quê

Cha cày, mẹ cấy ấy nghề nhà nông

Chẳng quản chi hai sương một nắng

Mong cho con no ấm phần nào

Nhớ những ngày khốn khó lao đao

Thân gánh chịu nào sưu cao thuế nặng

Suốt cuộc đời hai thân lận đận

Mơ vào đâu cuộc sống yên lành

Biết bao giờ giành lại non sông

Cho đất nước thanh bình thịnh trị

Con nhớ lắm chiều chia ly ấy

Vuốt tóc con lòng đầy vạn nỗi

Cả tình cha như bọc lấy thân con

Nụ cười nghiên như trút cả tâm hồn

Gởi vào con muôn ngàn hy vọng

Chiều Thu ấy heo mây về se lạnh

Mẹ đưa con đến tận cuối làng

Ruốt tượng gạo vai mẹ còn mang

Trao cho con với hai hàng lệ

Thôi con đi non sông đáng kể

Hẹn ngày về mẫu tử tình thâm

Dù xa xôi vẫn nhớ nằm lòng

Lời mẹ dặn và quê hương làng nước

Con lạnh lùng chân không cất bước

Dấu lệ buôn chân lạnh bước ra đi

Rồi chiến trường xa

Quê hương mờ khói súng!

Lá ngụy trang chiều khô màu nắng

Con miên mang nhớ lại lá làng mình

Với tình thương hun đúc chí hy sinh

Tuốt gươm thiêng thề quân thù đối diện

Và hôm nay qua hồi chinh chiến

Gió thanh bình đâu thổi mát quê hương

Lòng rưng rưng chi xiết nỗi buồn thương

Quỳ bên mộ với tâm hồn tử lộ

Mà vơi đầy nước mắt của Vân Tiên

Cúi xin Phụ Mẫu thân hiền

Linh thiêng chứng giám nỗi niềm của con

  •  

Các anh đi bao giờ trở lại

Xóm làng ta trai gái vẫn chờ mong

Nay đã trở lại nhớ ngày xưa

Nhớ những xuân sang rộn xóm làng

Hoa mai cứ độ vô tình nở

Cứ đón xuân sang khoe sắc vàng

Vô tình đâu biết đời kham khổ

Nơi chốn cô thôn lắm bẽ bàng

Hạ đến trưa hè xe lùa nước

Hò ô theo gió vẫn như thang

Quốc kêu tha thiết hồn mất nước

Thao thức đêm hè dạ ngỗn ngang

Rồi lại Thu sang rụng lá vàng

Ai người đưa tiễn bến đò ngang

Thương người ở lại quê hương ấy

Gói thuốc trao tay lắm dịu dàng

Người đi gởi lại ngàn thương nhớ

Người ở hồn treo vạn nhớ thương

Tháng ngày theo bóng người lận đận

Năm dài trông ngóng bước ai đi

Nay về gặp lại người xưa cũ

Nhớ sắc ti gôn lại bàng hoàng

“Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng

Giải đường xa vút ánh chiều phong

Và phương trời thẩm mờ sương cát

Tay vít dây hoa luống chạnh lòng

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng

Trời ơi, người ấy có buồn không

Có còn nhớ tới loài hoa vỡ

Tựa mảnh tim côi tựa máu hồng”

Nay đời nhẹ lướt giữa mùa đông

Xuân qua tóc trắng còn đâu trẻ

Hết bước gian nan nhạt má hồng

Giờ đây còn lại chữ non sông

Nhìn nhau nhớ lại hồi xuân tóc

Đầu bạc hôm nay luống chạnh lòng

  •  

 

Lính già ngồi kể chuyện nguyên phong

Xóm làng gặp lại anh em cũ

Nhớ thuở ra đi bỏ luống cày

Tổ quốc nghiêng ngửa thời xưa ấy

Tiếng gọi non sông quyết một lòng

Trong chiến đấu nài chi khó nhọc

Nay thanh bình trở lại quê hương

Gặp lại nhau chi xiết kể tình thương

Rồi lại sống âm thầm nơi thôn xóm

Xây dựng làng muôn đời trìu mến

Quyết khướt từ lợi lộc với vinh hoa

Đã buông gươm quay lại chốn quê nhà

Và sống với cuộc đời đạm bạc

Những anh hùng mà đời ghi tạc

Tuy không tên trong bia đá bảng vàng

Đời của họ đầy khí phách hiên ngang

Họ là những anh hùng không tên tuổi

Dâng đất nước một đời trong sạch

Họ không sống với lễ nghi kiểu cách

Và hòa mình trong cuộc sống bà con

Chiều hôm nay trong tình nghĩa sắt son

Ngồi kể lại chuyện xa trường ngày trước

Nước chè quê với phong lai là thuốc

Mà đậm đà tình làng nước với nghìn xưa

  •  

Ít dòng đây mong chóng đến quê hương

Một cảm đề cháu gởi về Thúc Phụ

Về thăm làng là Sơn Tùng quê cũ

Đầy tình thương ấp ủ giữa trời xuân…

 

Seattle, mùa đông 1998 Mậu Dần

Tùng Sơn: Văn Hữu Tuất – Đoàn Thị Bích

 

Tác giả: minhtuan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây