Làng Sơn Tùng

http://langsontung.vn


Chị Tôi

Chị ơi!Em viết bài thơ để chị buồnChị buồn em nhớ chị luôn luônCái thời nô lệ em không khócEm sợ đôi mắt của chị buồn.

Gửi chị kính thương

 

 

Chị ơi!

Em viết bài thơ để chị buồn

Chị buồn em nhớ chị luôn luôn

Cái thời nô lệ em không khóc

Em sợ đôi mắt của chị buồn.

 

Những lũy tre xanh ở quê mình

Sao mà thanh bạch, sao kiên trinh

Nơi đây có Mẹ ta trong đó

Muôn đóa hoa thơm nặng nghĩa tình.

 

Người Mẹ của tôi, hồn của tôi

Suốt đời chỉ biết trồng nhân đức

Chín suối khi về không kịp khóc

Mẹ đã ru mình trong nước non.

 

Mẹ ơi! Hồn mẹ có linh thiêng

Xin nhận cháu con những nghĩa tình

Tuy ở xa quê nơi mỗi đứa

Mà lòng chung hướng đến anh linh.

 

Khi có bát cơm manh áo đẹp

Khi có gác rộng với lầu cao

Mẹ ơi! Thương mẹ buồn da diết

Người mẹ suốt đời sống thanh cao.

 

Chị ơi đã nói em không khóc

Em sợ đôi mắt của chị buồn

Thế mà đôi lúc lệ trào luôn

Khi chơi cảnh đẹp ở Đồ Sơn.

Khi lướt thuyền buồm trên Vịnh Hạ

Khi ra bãi biển nắng Nha Trang

Khi ngắm Cửa Tùng ngày chia cắt

Và bao nghĩa tình nhiều đứa bạn

Và bao cảnh lạ khắp Đông Dương

Mà chỉ mình em suốt dặm trường

Mang theo trong lòng hình ảnh chị

Mà đời em mãi mãi kính thương.

 

Mẹ đã đi rồi còn chị thôi

Mà sao chị nỡ quá xa xôi

Nhiều khi ngồi buồn em trách hững

Bởi tại luật đời hay tại tôi.

 

 

Chị ơi, người chị kính thương ơi!

Một đời cay đắng vui buồn có

Xa xót lòng em thương chị nhiều

Có lẽ từ lâu chị em mình

Tái sinh để trả nợ trầm luân

Ngày nay nợ trả xong rồi đó

Rảnh nợ trần ai nhẹ nợ trời.

 

Cõi trời đâu nhỉ, cảnh tiên ơi!

Xa xa vũ trụ không gian rộng

Ai nói có trời, ai nói không?

Thiên kinh vạn quyển đọc chưa nhiều

Đi suốt dặm dài sáu mươi năm

Giật mình cứ tưởng hôm qua vậy

Sờ mái tóc xanh thấy bạc nhiều

Đứa em của chị vẫn như xưa

Một nửa làm xong nhiệm vụ rồi

Nửa mình còn lại để nghỉ ngơi.

 

Một ngày hai bữa thanh tao vậy

Chẳng muốn tơ hào chẳng muốn sang

Cuộc đời hơn thiệt không màng tới

Giữ mãi cho mình mãi thanh cao.

 

Chị ơi! Chị cả mến thương ơi!

Nghĩ đến đàn em chị thoáng cười.

Mừng mừng tủi tủi cho một nửa

Một nửa chị buồn giọt lệ rơi.

 

Em nhắc làm chi để chị buồn

Em xin lỗi chị, chị hiền ơi!

Em dặn lòng em thầm thương nhớ

Sao em cư nói chuyện buồn luôn.

 

Chị ơi!

Chị biết đời em đời tư lự

Muốn xót xa hơn, muốn vui nhiều.

                                         

 

 

TP.Hồ Chí Minh

 

Ghi chú: Vịnh Hạ Long, Bái Tử Long và Bạch Long Vĩ, đảo Coto

Chị ruột ở Canada.

 

Tác giả: minhtuan

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây